Thursday, January 15, 2015

LẶNG ( Lấy cảm hứng từ truyện ngắn Bến Quê - Nguyễn Minh Châu)

Standard

Ô cửa nhỏ,
Từng ngày buồn anh lặng lẽ trông sang
Đời kia dài nhưng đời anh ngắn ngủi
Khắp năm châu anh du ngoạn hết thảy
Nhưng, bờ sông kia
Nào một lần anh bỏ ngõMột lần thôi, dù chỉ một lần
Thèm được chạm tới
Thèm đắm chìm, thèm biết vị nơi đây
Nhưng hiện tại
Nghiệt ngã, trớ trêu
Không thể bước, phải oằn mình trên phản
Gượng từng giọt sức, anh cố để ngắm sông
Tiếc nuối thay cuộc đời anh bất hạnh
Điều trước mắt sao anh không trân quý
Mải mê chi những phù phiếm xa xôi
Để rồi
Tiếc nuối, đau đớn, buồn thương.
Lặng mình để ngắm, để nghĩ, để suy
Lặng để biết xung quanh ta đẹp
Và lặng, để nâng niu những giản dị quê hương

(Tác giả:Phạm Thị Bích Quyên.K38.SP Văn,ĐHSP)